Ba Hạnh là một người rất nhiều đam mê và sáng kiến, nhìn đâu ba cũng thấy cơ hội làm giàu. Ba có vẻ gầy và ốm nhưng thực ra ba cũng rất khỏe, ví dụ như khỏe ăn, và dùng rất nhiều năng lượng để tư duy, suy nghĩ. Mỗi lần ăn cơm, con với mẹ hay trêu ba là ba không để ý ba ăn món gì đâu mà chỉ ăn món gần mình nhất thôi, tại vì ba bận suy nghĩ đâu đâu ấy. Con nghĩ là con cũng ảnh hưởng nhiều từ ba, có thể không phải đầu óc lúc nào cũng bận rộn, nhưng mà con cũng làm và sáng tạo không ngừng nghỉ để lấp đầy tất cả khoảng thời gian con có.
Hôm nay ba dẫn con với em Minh đến xưởng gỗ để gặp chú Đ là người thiết kế và làm gỗ cho dự án nhà ba đang chuẩn bị xây. Gỗ lim nam phi to và chắc chình ình ngay giữa xưởng chắc cũng chiếm phần lớn thời gian của chú, nên có vẻ chú rất vui khi ba đến nói chuyện. Cái nhà này sẽ thuần túy phong cách Việt Nam cổ, không lai chút Pháp hay Mỹ nào, và được thiết kế với công nghệ cách nhiệt hiệu quả nhất có thể – không phải bằng phương pháp hiện đại như điều hòa, mà bằng cách xây tường, xây mái tối ưu. Ba lấy cảm hứng từ họa sĩ Bùi Hoài Mai, người phục chế và lan truyền nét đẹp truyền thống thuần túy của nhà xưa Việt Nam. Ba nói nhà ba xây phải nhất – đến mức mà người ta phải chấm điểm 10, không trừ điểm được chỗ nào. Vậy là ba rất quyết tâm xây căn nhà này trong thời gian tới!
Buổi tối, ba dành 10 phút cho con và minh để nói về cách giải quyết vấn đề. Có 2 ý chính, 1 là con phải biết tiếp cận nó theo hình tam giác ngược, đi từ tầm nhìn – chiến lược/ mục tiêu – kế hoạch – giải pháp; hai là phải luôn tuân thủ theo 3 tiêu chí: nhanh, tốt, rẻ. Con hỏi ba mấy câu hâm đơ như kiểu nhà mà không cộng được điểm nào với không trừ được điểm nào thì cái nào dễ hơn? hay là thực tế là nhanh, tốt, rẻ chỉ trong lí thuyết thôi chứ thực chất là phải có sự hi sinh thì mới ra sản phẩm được thì giờ tính sao? Nhưng thực chất con rất tập trung và ngưỡng mộ ba vì ba yêu thích những gì ba đang làm, đầu tư kì công tốn kém, nhưng vẫn muốn điều tốt nhất cho con và em Minh. Cảm ơn ba hạnh. Yêu ba!

